Bài 1: Được mọi người đánh giá hay nhất Môi giới nhìn tôi môi giới cười.
Tôi nhìn môi giới nước mắt rơi.
Bao tiền tôi nướng vào chứng hết.
Thôi thế là xong một kiếp đời.
Môi giới nhìn tôi môi giới bàn.
Theo em anh nên bán con PAN.
Tay cầm tờ lệnh run tôi nói.
Bán hết cho tôi với gía sàn.
Ra cửa nhìn tôi môi giới mời
Lúc nào rãnh rỗi anh lại chơi.
Không mua, không bán thì uống nước.
Tâm sự đôi bên biết lẽ đời.
Khi tiễn tôi về môi giới khuyên.
Anh nên an nghỉ, gạt ưu phiền.
Chưa đến ngũ tuần đầu bạc trắng.
Trông anh chẳng khác một thằng điên.
Bài 2: Xếp thứ 2 theo đánh giá của công chúng
Tài khoản teo rồi bà xã ơi
Nhớ về năm trước nhớ chơi vơi
Kinh đô mua được lên không mỏi
Ree bán đi về tiếc ngẩn ngơ
Dốc lên Index dốc thăm thẳm
Leo vút ngàn mây, điểm tới trời
Ngàn mốt leo lên ngàn mốt xuống
Danh mục iem mua có chút vơi
Anh bạn Vi-en không bước nữa
Nghìn mốt năm mươi bị đứt hơi
Chiều chiều ngân hàng gọi xiết nợ
Đêm đêm toan tính cố giữ nhà
....
Thua chứng cụt trym đầu trọc lóc
Da xanh màu lá giống thạch sùng
Mắt trừng thiếu ngủ nhìn bảng điện
Đêm mơ Hà nội bảy phần trăm
Rải rác Downtrend phải Cutloss
Chứng trường đi toàn bộ gia tài
Cắm nhà mua chứng anh cụt gốc
Bỏ vợ con thơ bước với đời
Chơi chứng ra đi không hẹn ước
Đến đây bất lực kệ đời trôi
Ai chơi chứng khoán mùa xuân ấy
Hồn ra Văn điển thẳng về xuôi.
Bài 3:
Em bảo anh bán đi
Sao anh ham giữ lại?
Em bảo: còn đỏ tiếp
Sao anh cố cãi xanh?
Bảng điện tử màu đỏ,
Và mắt em màu xanh
Sao anh nhìn bảng giá,
Chẳng nói em câu nào?
Bài 4:
Văn phòng không rượu cũng không hoa
Toàn computer với gái già
Chứng thì ế ẩm, lương thì thấp
Tết này ta nhận gạo làm quà
Bài 5:
Sàn Ho đỏ ửng, khách tan hoang
Đôi mã còn xanh, lấm tấm vàng
Sột soạt đếm lương, toàn tiền lẻ
Trên bàn, quyết định: Tết ăn khan
Bài 6:
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa.
Bán nốt mấy k Vê Cê Gờ.
Sáng nay tôi vào sàn thăm lại.
Sàn vắng đìu hiu đến khó ngờ.
Tôi lại lần theo lối phố quen.
Đến phòng giao dịch đứng nhìn xem.
Sàn ơi, sàn hỡi buồn u ám.
Phòng vắng bản tin cũng chẳng thèm.
Chứng đã toi rồi, toi thật sao?
Nhớ năm xưa hăm hở đón chào.
Nghe tin bè bạn đi buôn chứng.
Mua cả xe hơi, cả nhà lầu.
Chứng khoán kia lên xuống với ai?
Cổ tức 1 được 2 cũng chẳng đoài.
Còn đâu bóng dáng ai đặt lệnh.
Quanh mặt sàn than ôi vắng tanh.
Ôi phải chi lòng được thảnh thơi.
Năm canh bớt nặng nỗi thương đời.
Chứng ơi!chứng quá ư tai quái.
Bao gia đình li thân từ mi.
Tôi chẳng buồn đâu, tôi chỉ đau.
Mỗi khi thua chứng vợ u sầu.
Chỉ khổ con cái nó vô tội.
Bao nhiêu bực tức dội lên đầu.
Bài 7: Tự hát !!
Chẳng dại gì em ước nó lên trần
SSI , anh đã từng biết đấy
Em là người coi thường của cải
Nếu lên trần, em bán nó đi ngay.
Em cũng không mong nó giảm sàn
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình anh với đêm dài câm lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em
Em trở về đúng nghĩa búc ve luy ( book value )
Hết khao khát những điều anh mơ ước
Hết xúc động qua nhiều nhận thức
Hết Kim Long, và hết cả Éc Ai ( SSI )
Giáp Tý nay sao bão mưa nhiều
Chứng khoán chìm như con tàu chẳng đáy
Dải đồng hoang và đại ngàn đỏ máu
Em lạc loài giữa sâu thẳm Vờ ni ( VNindex ) ....
Em lo âu trước xa tắp đời mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Mã Chứng khoán nào le lói giữa cô đơn ?
Em trở về đúng nghĩa Book value
Bao máu thịt, đời thường ai chẳng thế
Chứng khoán rơi và cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi mất hết rồi !!
Bài 8:
Từ ấy trong Tôi tiền mất sạch
Nợ lần chồng chất Chói bên tai
Tài sản trong nhà bay theo Cổ
Cũng vì ham hố số đổi đời
Bài 9:
Xuân này khác hẳn mấy xuân qua.
Chứng khoán thua đau khắp mọi nhà.
Cơ quan thưởng Tết... vài kí gạo.
Tết nằm ăn cháo với... khoai ta.
Tết đến xuân về thêm nhức xương.
Cái vụ tiền thưởng với tiền lương.
Long lanh đôi mắt, nhân viên đợi.
Đỏng đảnh làm duyên, sếp bảo chờ.
Tết đến xuân về, chán với chê.
Tiệc tùng đình đám tới phủ phê.
Lơ thơ tháng chạp vài đám cưới.
Xuân này, thôi nhé ở nhà chơi.
Bài 10:
Một mùa đông đến, mỗi hoàng hôn
Nhìn tài khoản vơi bỗng thấy buồn
Tiền hết mất rồi...ôi muốn khóc
Bao giờ cho trứng được "lên hương"
Bài 11: CÁO BÌNH CỔ
Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công xe ôm, xưa ắt còn danh nổi phao câu,
Một trận chứng ung, tiền tuy mất tiếng vang như mõ.
Nhớ khi xưa
Côi cút làm ăn,
Toan lo nghèo khổ,
Chưa quen chứng khóan đâu tới sàn nhung
Chỉ biết xe ôm,bán rau trong chợ nhỏ
Việc cân, việc đong, việc đo, việc đếm, tay vốn làm quen;
Lệnh mua, Lệnh bán, Lệnh hủy, Lệnh gì , mắt chưa từng ngó.
Đêm nằm mê thấy xe hơi nhà lầu mà muốn tới ăn gan
Ngày coi thấy gái đẹp mà muốn ra cắn cổ
Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức kinh doanh.
Chẳng thèm cổ tốt cổ xấu, chuyến này dốc hết tay bộ hổ.
Khá thương thay
Vốn chẳng phải đầu cơ, đầu tư, theo giòng ở phái kinh doanh;
Chẳng qua là xe ôm,bán bún , mến chứng thì đầu tư tài chính
Mười tám công ty chứng khóan đang đợi tập rèn;
Trăm bốn chục công ty niêm yết không chờ bài bố.
Ngoài cật có một manh áo vải, nào đợi mang bao tải, bao tiền,
Trong tay cầm một sổ đỏ, cần gì phải tiền Bảng,Tiền đô
Chân đi dép tổ ong, cũng mua được cổ này cổ nọ;
Đầu đội nón cối, cũng bán được mã này mã kia.
Chi nhọc xếp hàng, đạp rào lướt tới, coi bảo vệ cũng như không.
Mặc kệ thằng Tây bán cổ nhỏ, cổ to, xô cửa xông vào đặt lệnh, liều mình như chẳng có.
Ngày lên sàn ngó thấy Trần-Sàn -Xanh Đỏ
Tối về nhà coi Báo-Đài-Mạng-Tivi
Nhưng Hỡi ôi
Một trận Chứng tan,
Hai sàn sụp đổ.
Những ngày đen tối, đâu biết xác phàm vội bỏ.
Một phút thương trường, nào hay da ngựa bọc thây;
Giờ đây tay trắng.
Tương lai mịt mù
Nghĩ rằng
Vì ai khiến nhà đầu tư khó nhọc, ăn tuyết nằm sương?
Vì ai xui nhà cửa tan hoang, xiêu mưa ngà gió?
Sống làm chi ôm cổ phiếu , quẳng thì thương, vương thì tội nghĩ lại thêm buồn;
Sống làm chi ở sàn chứng khóan,uống nước lã, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ.
Ôi thôi thôi
Đau đớn mấy, mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lét trong lều,
Não nùng thay, vợ yếu chạy tìm chồng, con bóng xế vật vờ trước ngõ.
Ôi!
Thác mà trả được nợ, danh thơm đồn sáu tỉnh cũng đều khen;
Thác mà còn nợ , tiếng *** trải muôn đời ai cũng chửi
Sống chứng khóan, thác cũng chứng khóan, linh hồn theo giúp nhà đầu tư muôn kiếp nguyện được trả nợ kia
Sống cổ phiếu, thác cũng cổ phiếu, lời dụ dạy đã rành rành một chữ ấm đủ đền công đó.
Nước mắt đầu tư lau chẳng ráo,thương vì hai chữ Chứng ung.
Cây nhang nghĩa khí thắp nên thơm, cám bởi một câu vương thổ.
Hỡi ơi!
Có linh xin hưởng.
Bài 12:
Tết đến xuân về thêm nhức xương
Cái vụ tiền thưởng với tiền lương
Long lanh đôi mắt, nhân viên đợi
Đỏng đảnh làm duyên sếp bảo chờ
Tết đến xuân về, chán với chê
Tiệc tùng đình đám tới phủ phê
Lơ thơ tháng chạp nhiều đám cưới
Xuân này, thôi nhé ở nhà chơi...
Bài 13:
Ôm chặt bao năm chẳng thấy lên
Xuân này không biết tháo hay thêm
Tiền hưu cứ xuống không như ý
Tóc bạc mãi rơi còn cọng mềm
Con tạo khéo bày trò chứng khoán
Thế gian vào lọ chuyện cầu duyên
Năm canh tuế nguyệt tâm trăn trở
Biết đến khi nào mới được hên ??!!
Bài 14:
Chứng khóan năm rồi chỉ lo âu
Nhà nhà ngóng mỏi gói kích cầu
Nổ một tỷ rồi, lên sáu tỷ
Lời nói gió bay có khó chi
Lấy từ đâu kích, kích vào đâu
Nguồn thu đô giảm, vì giá dầu
Đầu cơ nhà đất, bong bóng ảo
Kích vào bong bóng sẽ bay cao
..............